Bài ca về nghị lực sự sống
- Thứ ba - 05/04/2022 18:25
- In ra
- Đóng cửa sổ này
Anh Lê Văn Đặng ở Vĩnh Tuy 2, xã Vĩnh Ninh, huyện Quảng Ninh (Quảng Bình) là tấm gương thanh niên quá đỗi quen thuộc trong các phong trào tình nguyện ở xã, huyện. Anh hiện là Bí thư Chi đoàn Vĩnh Tuy 2. Qua nhiều năm đối mặt với căn bệnh hiểm nghèo thiếu máu bẩm sinh, người thanh niên 34 tuổi ấy còn lại chưa đầy 36kg, mảnh dẻ, gầy guộc.
Anh Lê Văn Đặng (ngoài cùng bên trái) trong một chuyến tình nguyện giúp đỡ các hoàn cảnh khó khăn
Vượt qua nỗi đau bệnh tật để làm thiện nguyện
Khi được hỏi với hoàn cảnh như vậy có lúc nào anh cảm thấy bế tắc, tuyệt vọng không? Anh Đặng trả lời: Có những lúc muốn buông xuôi để giải thoát, song biết bao tình yêu kỳ diệu đã níu anh lại, tình thương của ông bà ngoại dành trọn vẹn cho anh, tình yêu của mẹ cha và tình yêu của chính anh với cuộc sống với những chuyến đi thiện nguyện, làm những điều tốt đẹp cho đời.
Anh tâm sự, cuộc đời của anh, nếu nói gọn trong vài lời, thì chỉ quẩn quanh cuộc chiến với bệnh tật. Sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo, mùa hè năm lên 7 tuổi, anh phát hiện bị căn bệnh thiếu máu bẩm sinh. Cha mẹ anh đã phải bán hết tất thảy những gì có thể bán, khánh kiệt trên hành trình vào Nam, ra Bắc chữa trị cho con. Thời gian đó, anh hồi phục dần và những tưởng mình đã có thể có được cuộc sống bình thường như bao người khác.
Giữa cuộc sống mới đầy ắp niềm tin vào tương lai, chẳng ai ngờ rằng, 1 năm sau, căn bệnh quái ác quay trở lại. Thế là đều đặn mỗi năm 2 lần, anh lại đến Bệnh viện hữu nghị Việt Nam-Cuba Đồng Hới để làm các xét nghiệm và truyền máu. Mỗi đợt điều trị kéo dài từ 15 ngày đến 1 tháng, truyền từ 12-15 đơn vị máu.
Cơ thể cũng vì vậy mà tái nhợt, bợt bạt đi. Đã bao lần anh ăn cơm chan nước mắt; đã bao lần anh muốn buông xuôi tất cả, nhưng có một điều gì đó mãnh liệt hơn cả nỗi đớn đau, mãnh liệt hơn cả nỗi tuyệt vọng, ấy là khát khao được sống, phải sống!
Anh bảo: “Những lúc thấy sức khỏe tự nhiên yếu đi, da xanh xao, nhợt nhạt... tức là lúc đó căn bệnh tái phát. Nếu không nhận biết kịp thời để điều trị, thì sẽ rất nguy hiểm”. Lần nguy hiểm nhất phải kể đến là tháng 6-2019, khi kho máu của bệnh viện không đủ cung cấp cho lần điều trị, anh phải kêu gọi và kết nối với Đội hiến máu tình nguyện của huyện Quảng Ninh và được các thành viên nhiệt tình giúp đỡ, giúp anh vượt qua sinh tử.
Từ những cơn đau, trận sốt định kỳ mỗi tháng; từ những chuyến đi từ nhà lên bệnh viện bất kể đêm ngày, nắng mưa; từ những giọt máu đang từng ngày, từng ngày được truyền vào cơ thể, anh Đặng đã quen và trở nên chai lỳ với mỗi cơn đau bất chợt ập đến. Chia sẻ về những lần điều trị, anh cho biết: "Có những lúc tôi cảm thấy thực sự suy sụp, không chỉ là vì nỗi đau thể xác mà còn cả tinh thần nữa, nhưng cũng không biết phải làm thế nào, đôi khi muốn chùn bước nhưng nghĩ đến gia đình, người thân, bản thân đành phải cố gắng thôi…”.
Những tưởng rằng với những cơn đau, những đợt điều trị như vậy, bản thân anh chỉ có thể tồn tại bằng sự giúp đỡ của cộng đồng. Nhưng chính anh đã mang đến một hình ảnh hoàn toàn khác về một bệnh nhân bị thiếu máu bẩm sinh đang trong quá trình điều trị. Từ việc cố gắng, nỗ lực học hành, trở thành một kỹ thuật viên tin học, anh đã nỗ lực không ngừng nghỉ để thực hiện giấc mơ của mình. Giờ đây, anh là chủ một tiệm photocopy nho nhỏ, có thể tự trang trải cuộc sống mưu sinh hàng ngày và giúp đỡ người khác.
Giấc mơ không chỉ dừng lại ở đây, càng chứng kiến và tự mình trải qua những đau đớn của căn bệnh quái ác, anh càng trăn trở, càng tự thôi thúc mình phải hành động, giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn hơn trong cuộc sống. Anh tham gia nhiều hơn các hoạt động tình nguyện, là thành viên tích cực của CLB “Vĩnh Tuy yêu thương”, đặc biệt là phong trào vận động hiến máu nhân đạo.
Hiện anh Đặng là Bí thư chi đoàn Vĩnh Tuy 2 với nhiều hoạt động tình nguyện vì cộng đồng được cấp trên đánh giá cao. Bí thư Đoàn xã Vĩnh Ninh Nguyễn Thị Thương cho hay: “Mặc dù mang trong mình căn bệnh thiếu máu bẩm sinh, sức khỏe không được tốt, nhưng anh Đặng rất nhiệt tình, năng nổ trong công tác tình nguyện của địa phương. Bất kỳ hoạt động lớn nhỏ nào, đều có sự góp sức, đồng hành của anh. Và anh là tấm gương vượt qua số phận được các bạn trẻ trong xã học tập và noi theo”.