MÔI TRƯỜNG – LÀ SỰ SỐNG CỦA NHÂN LOẠI - LĐ NGUYỄN VIẾT XUÂN
- Thứ bảy - 01/08/2020 16:08
- In ra
- Đóng cửa sổ này
Đến với hội thi hôm nay, tôi xin được hùng biện câu chuyện đạo đức và pháp luật với thông điệp:
Ai thấy chăng nước mắt của những dòng sông, tiếng nghẹn ngào của biển cả? Và cả tiếng gào thét của núi rừng ? Vì sao như vậy? Và vấn đề chủ yếu ở đây là do đâu? Có phải chăng, vấn đề về rác thải là một trong những vấn đề chính gây ra ô nhiễm môi trường.Đây là vấn đề mà thời sự khắp nơi đang đặt ra trong xã hội tiêu dùng hiện đại và có lẽ thiên nhiên đang nổi giận, môi trường sống của chúng ta cũng đã không còn đủ kiên nhẫn nữa nếu chúng ta không ý thức chung tay bảo vệ môi trường. chỉ cần một hành động nhỏ của mỗi chúng ta cũng đã góp phần xây dựng môi trường xanh, sạch, đẹp, và ngược lại nếu chúng ta không có ý thức bảo vệ môi trường thì điều gì sẽ xẩy ra đối với sự sống của nhân loại? Đó là tất cả những gì tôi muốn kể qua câu chuyện mà tôi đã chứng kiến sau đây:
Tại liên đội Tiểu học Nguyễn Viết Xuân – bạn Minh là ngừoi có hành động đẹp về thói quen bảo vệ môi trường. Cứ mỗi sáng đến trường, Minh đi học thật sớm và luôn mang bên mình một túi ni lông đựng rác. Hễ thấy bất cứ rác thải ở đâu, trên đầu đường hay bên hè phố thì Minh đều nhặt rồi bỏ vào bao một cách cẩn thận. Trong giờ ra chơi cũng vậy, mọi người chơi đùa, nói cười vui vẻ còn Minh thì lủi thủi nhặt từng cộng rác, từng vỏ chai nhựa, tùng bao ni lông hay vỏ giấy kẹo…mà các bạn vô ý thức xả ra và nhất là bạn Lâm lớp tôi. Lâm là một học sinh có tính cá biệt, luôn thể hiện mình, muốn mọi người phải phục tùng. Lâm thường hay đối đầu, gây sự với Minh chỉ một việc là Lâm không thích mọi người khen Minh. Trước thái độ xấc xược của Lâm, cũng có một số bạn trong đó có tôi chẳng ưa gì tính cách của Lâm. Chúng tôi lập thành một nhóm thay phiên nhau nhặt rác cùng Minh. Dần dần chúng tôi coi đây là công việc thường xuyên mà chúng tôi hay làm.
Một hôm nọ, bầu trời dường như vắng lặng, tôi và Minh vừa nhặt rác vừa nói chuyện thì bỗng từ đằng sau có tiếng la hét rất to của bạn Lâm: “ Không được nhặt rác, đừng làm những chuyện ngẩn ngơ vô nghĩa đó nữa, hãy cút đi!” Chúng tôi giả vờ như không nghe thấy, vẫn cứ làm phần việc của mình. Với hành động đó của chúng tôi, làm cho Lâm càng thêm tức hơn, Lâm lao tới giật bao rác trong tay của Minh rồi vung tứ tung xuống đất như chừng muốn thách thức Minh. Thế mà Minh vẫn âm thầm không nói một lời rồi với thói quen của mình, Minh từ từ nhặt từng cộng rác bỏ vào bao. Tôi thấy thế, không nhịn được, tôi xấn tới Lâm hỏi cho ra lẽ.Không ngờ Lâm đã chuẩn bị súng tự chế sẵn có lúc nào tôi không hay, thế là Lâm chỉa súng lên và dọa tôi:
- Mày im ngay không tau bắn vỡ sọ.
Lâm chưa kịp dứt lời thì “Đùng”một tiếng, cũng may không trúng tôi. Cả ba chúng tôi đang hốt hoảng thì lúc đó cô tổng phụ trách vừa đi tới.Tôi kể hết sự việc đã xẩy ra cho cô nghe. Cô Tổng phụ trách thu súng lại và hỏi Lâm :
-Vì sao em có hành động như thế ?
Lâm trả lời với giọng điệu ương bướng:
-Em không thích bạn tỏ ra là người có đạo đức, bạn giống như cái gai trước mắt em vậy.
Cô Tổng phụ trách phân tích cho Lâm nghe: nếu ai cũng vô ý thức như em thì liệu cuộc sống này sẽ ra sao? Bởi rác thải là nguồn ảnh hưởng rất lớn đến sự sống của con người mà nhất là những rác thải nhựa lẫn vào đất sẽ cản trở quá trình sinh trưởng của các loài thực vật dẫn đến hiện tượng xói mòn ở các vùng đồi núi.Nếu vứt xuống cống, rảnh, sông, biển…làm tắc đường dẫn nước thải gây ngập lụt, làm chết các vi sinh vật, muỗi phát sinh, lay truyền dịch bệnh…
Nói xong , cô quay sang hỏi Minh:
-Điều gì khiến em có thói quen nhặt rác như vậy?
Minh ôn tồn lễ phép trả lời:
-Thưa cô, em… Em chỉ muốn cho bố em và những người làm lao công như bố đỡ vất vả hơn thôi.Nhìn thấy hình ảnh của bố mỗi lần đi làm về, cả người bốc mùi, mồ hôi nhuễ nhại, em thấy thương cho bố lắm!
Nghe đến đây, tôi và cô Tổng phụ trách thật sự cảm động. Nhìn cô rưng rưng nước mắt, còn tôi thì lờ sang chỗ khác, cổ họng tôi như nghẹn lại. Riêng Lâm hình như cảm thấy hơi ngượng, mặt cúi gằm xuống, không nói một lời, tỏ ra ăn năn, hối lỗi. Nhưng với hành động của Lâm là vi phạm pháp luật về bạo lực học đường cho nên nhà trường đã mở hội đồng kỉ luật Lâm để ren đe các bạn khác.
Qua câu chuyện trên các bạn có suy nghĩ gì? Riêng tôi, một câu chuyện tưởng chừng như rất nhỏ chỉ là việc nhặt rác thôi nhưng đã góp phần tạo tiếng vang lớn để mọi người ý thức về hành động của mình và chung tay góp sức bảo vệ môi trường. Các bạn còn nhớ câu nói nổi tiếng của John Muir: “Trong mỗi bước đi cùng với thiên nhiên, chúng ta nhận được nhiều hơn những gì ta tìm kiếm”
Vâng, đúng vậy, Mẹ thiên nhiên luôn giúp đỡ, che chở chúng ta với tấm lòng nhân ái. Chúng ta nên biết cách đáp lại sự bao dung đó bằng thái độ tôn trọng, biết ơn và có trách nhiệm hơn về những việc mình làm với môi trường. Quả thế, môi trường tự nhiên vẫn đang từng phút cung cấp cho cuộc sống con người những nguồn lợi vô giá.Thế nhưng, con người đã và đang làm gì để đền đáp, bảo vệ cho môi trường, cái nôi nuôi dưỡng sự sống của chính mình? Câu hỏi ấy tưởng chừng rất đơn giản nhưng lại làm cho ta phải giật mình một khi trả lời.
Kính thưa các thầy cô và các bạn học sinh thân mến! Đúng vậy môi trường sống bị tàn phá, bị hủy diệt chúng ta không thể tồn tại. Không bảo vệ môi trường chúng ta không thể phát triển bền vững, cho nên bảo vệ môi trường là trách nhiệm của tất cả chúng ta. Các bạn ơi! Tuổi trẻ học đường với tư cách là chủ nhân tương lai của một đất nước, là thế hệ tiên phong trong nhiều lĩnh vực, có sức khỏe, có tri thức cần có những suy nghĩ nhận thức thật đúng đắng trong việc bảo vệ môi trường và giữ gìn thiên nhiên . Bởi lẽ nếu bạn bảo vệ môi trường thì chính môi trường sẽ đem lại cho bạn sự sống. Chính vì vậy sự sinh tồn của vạn vật hôm nay và mai sau phụ thuộc vào tôi, bạn, tất cả chúng ta. Nếu trước đây bạn đã từng có những ý nghĩ sai lệch về môi trường thì ngày hôm nay bạn hãy cùng tôi, tất cả chúng ta chung tay góp sức vì một tương lai tươi sáng tốt đẹp hơn. Vậy chúng ta sẽ làm gì? Vâng, bạn đừng bao giờ nghĩ rằng bảo vệ môi trường là phải làm một việc gì đó quá cao siêu như nghĩ ra một công trình, một máy móc hiện đại,… đó là điều của các chuyên gia, các nhà khoa học. Còn đối với chúng ta chỉ cần bằng những hành động nhỏ thiết thực nhất như tắt bớt một bóng đèn khi thấy không cần thiết, trồng thêm một cây xanh, nhặt và bỏ vào thùng một mẩu rác thải, vài lời nhắc nhở … mỗi một hành động nhỏ sẽ góp một phần lớn vào việc bảo vệ môi trường, hình thành nếp sống văn minh. Đặt biệt, các bạn hãy cố gắng là một tuyên truyền viên, tuyên truyền cho mọi người về tầm quan trọng của môi trường, các bạn nhé!
Vâng, Các bạn ạ! Chúng ta không những hành động vì một môi trường phát triển hôm nay mà còn phải hành động vì một môi trường bền vững mai sau. Tạo hóa đã sinh ra ta, ban tặng cho ta nhiều thứ, nhưng các bạn ơi, mọi thứ không có gì là vô tận. Vì thế chúng ta cần sử dụng tài nguyên thiên nhiên một cách hợp lí và có hiệu quả những gì hiện có. Hãy đối xử tốt, sống thân thiện với môi trường, ta sẽ tận hưởng được những phút giây thoải mái, thư giãn yên bình trong bầu không khí trong lành!
Nếu ai đã có ý thức bảo vệ môi trường, xin hãy tiếp tục, còn nếu chưa thì cũng đừng quá lo lắng, hãy thay đổi thói quen ngay từ bây giờ.Chỉ cần các bạn suy nghĩ và hành động như bạn Minh của lớp tôi cũng đủ để góp phần xây dựng môi trường trong lành, làm cho cuộc sống này trở nên tươi đẹp hơn. Có như vậy thì môi trường tự nhiên mới mãi là cái nôi êm ái của mỗi chúng ta, và môi trường cũng chính là sự sống của nhân loại.